You are currently viewing VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 791 đến 800

VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 791 đến 800

VIẾT TẶNG NGƯỜI !

(Khổ thơ từ 791 đến 800)

An nhiên cùng người bước chung
Bình yên muôn nẻo ung dung bến bờ
Tâm an như những giấc mơ
Bước đi đơn giản mọi giờ vững tin

Có người vẫn chung hướng nhìn
Càng đi, càng thấy con tim lạnh lùng
Hai vai đều bị ướt chung
Không duyên thì hãy ung dung tạ từ

Đi cùng người lại thấy như
Hoang mang, lạc lối, ưu tư, mịt mù
Tiếp tục hay phải chối từ
Đường nào cũng vậy dường như lạc rồi

Có người cùng ở trên đời
Càng đi, càng thấy những lời đau thương
Nếu nhắc tên ấy trên đường
Lại chạm phải nỗi đau thương vô bờ

Với người như những ước mơ
Mỗi lần trò chuyện bao giờ cũng vui
Ấm áp mong mỏi ngậm ngùi
Trông chờ gặp mặt mừng vui mỗi ngày

Với người an lạc hôm nay
Nhẹ nhàng thanh thản tháng ngày bên nhau
Bình yên luôn đủ sắc màu
Hương trầm lễ Phật cùng nhau trọn đường

Nhân sinh cuộc sống bốn phương
Đông, Tây, Nam, Bắc cũng thường đã qua
Những gì trông thấy gọi là
Đầu tư kết quả nói xa lòng vòng

Tuy phô nhưng phải thật lòng
Nói qua nói lại lòng vòng đến đi
Đầu tư cần nhất những gì
Muốn có thu hoạch phải đi từ đầu

Làm rể hay phải làm dâu
Làm tấm hay cám một câu khước từ
Đừng như cá bống lừ đừ
Chỉ chờ há miệng đớp như ăn mày

Người nghèo vất vả trắng tay
Người giàu chưa chắc hàng ngày sướng hơn
Người nghèo khốn khổ dập dồn
Người giàu muôn cách dễ hơn sinh lời.

(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)

Chia sẻ mạng xã hội

Để lại một bình luận