You are currently viewing VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 631 đến 640

VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 631 đến 640

VIẾT TẶNG NGƯỜI !

(Khổ thơ từ 631 đến 640)

Nhiều khi chẳng thể dối mình
Nhớ nhung dữ dội với tình đã qua
Nhớ người hình bóng gần xa
Thật ra lúc ấy mới là cô đơn

Tạm bợ không thể kết hôn
Giá trị cuộc sống nhiều hơn gọi là
Yêu thương từ trẻ đến già
Không thể tạm bợ cho ta dối lòng

Quyết định từ bỏ đúng không
Thì hãy dứt khoát đừng mong tương phùng
Chính mình phản bội xin đừng
Khi yêu người khác, yêu dùm bản thân

Đường đời nếu lỡ bước chân
Hãy nhớ quay lại sẽ gần với nhau
Yêu nhầm không có trước sau
Hãy biết buông bỏ cho nhau một đường

Lòng người có ở bốn phương
Chân thành luôn có tương đương cho mình
Tình cảm chân thật nhân sinh
Cần phải hai phía chúng mình ấm êm

Hãy nhớ buộc chặt: lạt mềm
Khi người đã cố qua thềm bước đi
Thì ta cũng chẳng tiếc gì
Xem như chung bước cùng đi đoạn đường

Ký ức luôn cứ vấn vương
Để ta lưu giữ cùng đường thời gian
Vượt qua đau khổ gian nan
Chỉ mong vẫn giữ muôn vàn yêu thương

Trái tim thao thức dặm trường
Tổn thương cũng bởi yêu thương chối từ
Bao năm ngốc nghếch hình như
Một ngày băng giá vì dư với thừa

Tình yêu như những cơn mưa
Cầu mong chờ đợi để đưa nhau về
Hồng trần cuồn cuộn đam mê
Những năm tháng đó có về mãi không

Chờ đợi lâu quá trong lòng
Cũng dễ hủy hoại mà không bến bờ
Con đường vẫn vẽ trong mơ
Cũng thành xa lạ ngẩn ngơ lúc nào

(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)

Chia sẻ mạng xã hội

Trả lời