You are currently viewing VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 611 đến 620

VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 611 đến 620

VIẾT TẶNG NGƯỜI !

(Khổ thơ từ 611 đến 620)

Một lời chào hỏi nhớ không
Hạnh phúc đơn giản ước mong hàng ngày
Xin chào buổi sáng hôm nay
Ngủ ngon chúc nhé vòng tay lâu dài

Chuẩn bị rực rỡ tương lai
Đến người muốn gặp kề vai trên đời
Nhân lúc thanh xuân rạng ngời
Đừng để chậm trễ với người dễ xa

Người yêu thực sự sẽ là
Nếu như bỏ bạn anh ta sẽ cuồng
Tình yêu chủ động phải luôn
Không ngừng hoàn thiện hồi chuông cho mình

Tình yêu luôn phải chứng minh
Phải luôn chủ động chính mình bản thân
Phải luôn hoàn thiện xa gần
Nhưng đừng đánh mất bản thân chính mình

Cũng từ xa lạ lặng thinh
Tình yêu tìm thấy khi mình làm quen
Dần dần rung động yêu em
Chốn về điểm cuối ta đem tình về

Tình yêu dễ lắm ê chề
Bất lực từng trải cùng về khác nhau
Bạn luôn dào dạt đậm sâu
Đối phương thì lại chẳng đâu giữ tình

Phù hợp nào hiểu cho mình
Khóc cười, cười khóc chứng mình trên đời
Khi cần đối phó với người
Sẽ đảo nghịch cảnh trên đời thế thôi

Quên người còn đó trên đời
Nhớ nhung không bỏ là người bạn yêu
Đối phương: phiền toái rất nhiều
Người khác: hèn mọn tình yêu đang nhìn

Yêu nhầm người ở trong tim
Nếu không buông bỏ kiếm tìm nơi xa
Vĩnh viễn quanh quẩn chỉ là
Sẽ không tìm thấy cho ta người tình

Trân trọng người khác từ mình
Chắc chắn cảm động chút tình của ta
Thất vọng cũng sẽ chỉ là
Đã từng hy vọng nhưng mà vỡ tan

(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2011)

Chia sẻ mạng xã hội

Để lại một bình luận