You are currently viewing VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 441 đến 450

VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 441 đến 450

VIẾT TẶNG NGƯỜI !

(Khổ thơ từ 441 đến 450)

Bạn nên trân trọng đến người
Mà đã duy nhất sống đời với ta
Cùng mình gian khổ trải qua
Thanh xuân đánh đổi cùng ta nơi này

Khoác vai, bá cổ, đan tay
Nhiệt tình cổ vũ hàng ngày cho ta
Ngô nghê, cười nói, hát ca
Đó là người đã yêu ta trọn đời

Cảm giác say mê gặp người
Giày vò, nhung nhớ, mỉm cười ngất ngây
Mà sao đau đến thế này
Tình rơi nước mắt tháng ngày thấy vui

Bao nhiêu bông tuyết dập vùi
Mùa đông băng giá buồn vui một mình
Cô đơn năm tháng chứng minh
Vượt qua, lưu giữ chân tình dấu yêu

Tình yêu trân trọng bao nhiêu
Khi biết tin tưởng thật nhiều với nhau
Chỉ thua khi đã nhạt màu
Khó vượt qua được nỗi đau bạc tình

Cam tâm tình nguyện của mình
Hy sinh tất cả cuộc tình cho anh
Chấp nhận dòng suối ngọt lành
Vô cùng cảm kích bên anh hỡi người

Nếu như anh đã cạn lời
Cũng không vì thế mà rơi lệ lòng
Thất vọng có lẽ cũng không
Hạnh phúc sẽ thấy riêng trong mỗi người

Đau lòng, ấm áp trong đời
Không thể buông hết với người đã xa
Còn bao chuyện tốt đây mà
Phải chăng nỗi nhớ chợt qua bên mình

Ngây thơ trả giá chứng minh
Vội vàng hấp tấp tưởng mình rất yêu
Cho nên oán hận thật nhiều
Tổn thương cũng vậy liêu xiêu cõi lòng

Một người chẳng muốn ước mong
Cùng ta tiếp bước đi trong thiên trường
Chỉ là lữ khách qua đường
Thì ta cũng chẳng vấn vương làm gì

(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)

Chia sẻ mạng xã hội

Để lại một bình luận