You are currently viewing VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 411 đến 420

VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 411 đến 420

VIẾT TẶNG NGƯỜI !

(Khổ thơ từ 411 đến 420)

Hạnh phúc muôn kiếp nhân sinh
Ta nghèo vẫn có bạn mình cùng đi
Tuổi già cũng chẳng tiếc chi
Có người bầu bạn nhâm nhi rượu trà

Hạnh phúc đơn giản quanh ta
Cùng nhau chăm sóc đàn gà trong sân
Ốm đau chăm sóc ân cần
Buồn vui cũng có người thân vỗ về

Hạnh phúc tìm được chốn quê
Để cho ta thấy đường về rộng hơn
Mồ hôi đổ xuống ruộng vườn
Độc nhất vô nhị quê hương vẫn còn

Tất cả mọi chuyện sắc son
Hôm nay việc lớn, nhỏ hơn mai này
Việc lớn cũng có năm nay
Sang năm chuyện cũ trong tay đã làm

Kìm nén cảm xúc chứa chan
Im lặng biểu đạt việc làm nghĩ suy
Là ta đã học những gì
Của sự nhẫn nhịn đôi khi lạnh lùng

Thành công phải vượt qua khung
Gian nan thử thách cùng chung giũa mài
Phong ba bão táp có dài
Cố gặng chịu đựng tương lai cầu vồng

Trưởng thành cũng chính là không
Quan tâm đến bạn cũng không nhiều lời
Chế giễu tôi cũng sẽ cười
Được yêu, tôi cũng yêu người nhiều hơn

Con đường sẽ rất cô đơn
Chính mình quyết định thiệt hơn trong đời
Phương hướng cũng tự tính rồi
Đau thương chấp nhận lệ rơi một mình

Trải qua năm tháng cộng sinh
Bạn sẽ lĩnh hội cho mình được thôi
Thế gian vật đổi sao dời
Bạn thấy ấm áp đúng nơi tình người

Học cách tự trị ở đời
Nhấm nháp nỗi khổ giữa nơi thao trường
Cảm nhận thấu hiểu vấn vương
Giải phóng canh bạc trên đường nhân sinh

(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)

Chia sẻ mạng xã hội

Để lại một bình luận