You are currently viewing VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 361 đến 370

VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 361 đến 370

VIẾT TẶNG NGƯỜI !

(Khổ thơ từ 361 đến 370)

Chỉ có lòng tốt của người
Là thứ ngôn ngữ trên đời nên khoe
Người điếc có thể biết nghe
Người mù cũng thấy chở che ấm lòng

Chịu đựng, kìm nén, ước mong
Chưa thua, chưa chết thì không đầu hàng
Đứng lên khẳng định rõ ràng
Rằng tôi rất ổn đàng hoàng bước đi

Chấp nhận buông bỏ những gì
Cam lòng xa nó cho đi nhẹ nhàng
Cuộc sống đã lật sang trang
Bầu trời mở rộng vững vàng tin yêu

Lữ khách cô độc sớm chiều
Không ai thay bạn gánh nhiều đau thương
Không thể lay chuyển kiên cường
Của người lữ khách yêu thương hành trình

Người không rời bỏ chính mình
Là bản thân đó, gia đình bình an
Sức khỏe, hạnh phúc, an khang
Gia đình ấm áp đã mang theo về

Áp lực gánh vác não nề
Phải tự giải quyết vấn đề đó đi
Tìm kiếm người khác được gì
Tự mình nghiên cứu kiên trì vượt qua.

Thay đổi chẳng nói gần xa
Nỗi đau lặng lẽ đừng ra khoe ngoài
Quên đi những chuyện ngoài tai
Mình biết là đủ không ai được rồi

Đơn giản cuộc sống trong đời
Lắng sâu, trầm mặc nói lời thương yêu
Người khác không nên nói nhiều
Chính mình là đủ thương yêu thắm nồng

Đừng nên chuyện có nói không
Chuyện không nói có phiền lòng người thân
Rồi đến một lúc rất gần
Mọi chuyện ta chẳng quan tâm nữa rồi

Khó khăn, trở ngại trên đời
Cũng đừng hốt hoảng nói lời hoang mang
Cầu cứu vô định cả làng
Chỉ cần bình tĩnh sẽ sang đến bờ.

(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)

Chia sẻ mạng xã hội

Để lại một bình luận