You are currently viewing VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 1.101 đến 1.110

VIẾT TẶNG NGƯỜI – Khổ thơ từ 1.101 đến 1.110

VIẾT TẶNG NGƯỜI !

(Khổ thơ từ 1.101 đến 1.110)

Mặt nạ thay đổi mấy màu
Ánh đèn sân khấu gặp nhau tương phùng
Đến lúc diễn chán cũng dừng
Chẳng cần lật mặt cuối cùng – bẩn tay !

Vòng xoay xoắn ốc mỗi ngày
Cũng chỉ tịnh tiến xưa nay vậy mà
Thứ tự từng lớp bước qua
Trẻ già, già trẻ chia xa sớm chiều

Bạn có giá trị bao nhiêu
Mà cần sở hữu thật nhiều của riêng
Tài sản, châu báu, bạc tiền
Hành trang cuộc sống trước tiên sau cùng

Đời người cũng một điểm chung
Sinh lão bệnh tử sau cùng tiễn đưa
Hành trang cũng chẳng mang thừa
Xuôi tay nhắm mắt chỉ vừa chiếc nôi

Cái giá phải trả trên đời
Là sự đánh đổi việc người chọn ra
Chần chừ cái giá sẽ là
Một sự mất mát với ta những gì

Thành công đánh đổi điều chi
Chuỗi ngày thất bại trôi đi trên đường
Thành công bám đuổi dặm trường
Đều phải đánh đổi đau thương qua rồi

Lao tâm khổ tứ đấy thôi
Kiệt sức đánh đổi cho đời bản thân
Đánh đổi thiếu thốn tinh thần
Cái giá phải trả dấn thân làm giàu

Trăm năm đời sống bạc đầu
Hạnh phúc viên mãn bền lâu tuổi già
Thăng trầm giông bão đã qua
Thanh xuân ở lại tuổi già bình yên

Với người tử tế chính chuyên
Thử thách phải trả thuận thiên suốt đời
Duy trì nhân cách làm người
Không dễ làm được trên đời mấy ai

Lười biếng chọn sống trượt dài
Mục tiêu không có tương lai chẳng cần
Trả giá cho chính bản thân
Bần cùng đạo tặc xa gần kéo lôi.

(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)

Chia sẻ mạng xã hội

Trả lời