VIẾT TẶNG NGƯỜI
(Khổ thơ từ 1.001 đến 1.010)
Trời nào cũng bão với dông
Khác nhau ở chỗ có không cho mình
Một nơi trú ẩn thông minh
Ở trong kiếp sống nhân sinh trên đời
Người nào cũng một bầu trời
Tận hưởng tuyệt tác trên đời: thiên nhiên
Nắng mưa thay đổi triền miên
Không ô cố gắng ngó nghiêng chạy về
Cuộc đời nhận biết khó ghê
Không sợ kẻ xấu bốn bề quanh ta
Lo nhất kiểu tốt đó là
Giả nhân, giả nghĩa gần xa bên mình
Trong đời một kiếp nhân sinh
Làm trai hay gái tạo hình rất riêng
Đàn bà tiền ẩn nét duyên
Đàn ông xuôi ngược nỗi niềm với nhau
Hơn thua so sánh muôn màu
Danh vọng, tiền bạc khác nhau thế nào
Thực chất thứ bậc thấp cao
Là người phụ nữ thanh tao đi cùng
Tất cả cũng một nét chung
Thông minh sắc xảo đi cùng dễ thương
Khôn ngoan câu nói vấn vương
Còn hơn cả vạn phố phường đẹp ngu
Đàn bà luôn phải chỉnh chu
Hơn nhau ở chỗ tạo gu với chồng
Bây giờ so sánh đàn ông
Hơn nhau ở chỗ có không là bà
Xinh đẹp chưa đủ gọi là
Nhan sắc có thể giúp bà chạy nhanh
Khôn ngoan tinh tế bên anh
Sẽ là đôi cánh để dành bay xa
Đừng giữ nếp cũ đã qua
Dập khuôn một kiểu đàn bà ngày xưa
Hôm nay so sánh chẳng thừa
Ông Bà chung bước nắng mưa đi cùng
Đừng nghĩ mãi một kiểu chung
Hậu phương vững chắc sau lưng của chồng
Thoát ra lối nghĩ lòng vòng
Kề cận bóng dáng có không đi cùng.
(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)