ĐEM THƠ VỀ GHÉP NHẠC
Ta mải miết đem thơ về ghép nhạc
Rót thăng trầm nên mới lạc đến giờ
Giữa dòng đời gieo suối nhạc vào thơ
Chảy róc rách về giấc mơ đang có
Bờ trăng khuyết nơi “Mũi Tấn” còn đó
Nối hai đầu bờ biển nhỏ Quy Nhơn
“Ghềnh Tiên Sa” vẫn thương nhớ giận hờn
Sao “Mũi Tấn” không gần hơn chút nữa
Vầng trăng tròn ai chia ra một nửa
Để bờ khuyết thành biển của Quy Nhơn
“Xuân Vân” ơi, nỗi nhớ không cô đơn
“Đồi Thi Nhân” sao giận hờn với gió
Sóng bạc đầu đã chở thêm nhung nhớ
Bờ trăng khuyết cùng chung thuở khát khao
Về Quy Nhơn ghép nhạc khúc thơ nào
Mà đắm say cồn cào bao tiềm thức
“Cù Lao Xanh” xa muôn trùng ký ức
Ngọn sóng nào chở thổn thức ra khơi
Nhìn bờ cát in dấu chân nhớ người
Kìa “Tháp Đôi” vẫn bao đời còn đó
Trời “Eo Gió” bình minh luôn sáng tỏ
Ngắm hoàng hôn cùng mây gió tung bay
Đến “Kỳ Co” nghe biển hát chiều nay
Bờ trăng khuyết chở những ngày thương nhớ.
(Nguyễn Mạnh Cường – Về Quy Nhơn đi em – 28/8/2024)