TỰ TRUYỆN VỀ MỘT KIẾP NHÂN SINH – (10) SÁNG TÁC: VÉ VỀ TUỔI THƠ !
Giờ đây khi nó đã cảm thấy già rồi, …. nó bắt đầu viết về cuộc đời của chính mình . Mỗi ngày, nó đều tập cho mình một thói quen ngồi viết tất cả những chuyện gì mà nó thích, không cần chủ đề chủ điểm hay kịch bản và nội dung, nghĩ gì viết nấy, viết theo cảm hứng và ngẫu hứng ngay lúc đó mà nó hay động viện mình bằng hai từ “sáng tác”. Ngoài nhiệm vụ phải công tác và làm việc thì quá trình nghiên cứu khoa học là nhiệm vụ mà nó đang tích cực phải làm, thời gian còn lại của nó thì bất kể ở đâu và lúc nào, rảnh thì lại hí hoáy viết, lúc thì văn, lúc thì thơ, lúc thì tìm giai điệu để tập phổ nhạc cho một bài thơ của nó…. sự tập trung cho bài viết là cái nó đang tập để có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh, nó cố gắng viết mỗi ngày một trang thôi, viết về cuộc đời của nó, về một kiếp nhân sinh “Viết Tặng Người”.
VÉ VỀ TUỔI THƠ
Cho tôi một vé tuổi thơ
Quay về cái thuở mộng mơ ngày nào
Áo thì vạt thấp vạt cao
Dép chằng chịt vá, quần nào lò xo
Vui thì cùng nhảy cò cò
Buồn thì khóc kể so đo bạn bè
Nhựa mít chạy đuổi bắt ve
Thích gần người lớn đọc nghe truyện dài
Thông tin tất cả loa, đài
Ti Vi cả xóm một hai cái mà
Phim hay trốn học là cà
Tập trung đến đó từ xa trộm nhìn
Chơi trò bí mật trốn tìm
Ngóc ngách xó xỉnh nằm im để trèo
“Phim bãi” tìm mọi cách leo
Không chui qua cổng cũng theo dây vào
Còn đứa không có cách nào
Chú ơi, thả cổng con vào được không
“Ngô Mây” sân bãi rất đông
Xin mãi không được lấn tông chạy vào
Không quần nhảy xuống tắm ao
Trốn học tắm biển liếm vào mặt nhau
Xem thử muối đã hết màu
Phơi quần trên bãi kéo nhau đi về
Cha Mẹ gọi mãi chán chê
Ngày nào cũng vậy réo về ăn cơm
Cái tuổi hay dỗi, hay hờn
Chứng nào tật ấy lơn tơn suốt ngày
Tụ tập bàn bạc rất hay
Chỉ thoắt một cái ra ngay khỏi nhà
Biến báo nói với Mẹ Cha
Con đi hướng nghiệp ở xa với trường
Bờ rào, ven ruộng, trên mương
Bụi tre có sẵn ven đường chặt thôi
Làm súng bắn đạn Bồ lời
Cò ke đạn có bắn bồi liên thanh
Xóm trên, xóm dưới bạn anh
Chia nhau lên núi chặt cành đạn chơi
Đến khi hết đạn Bồ lời
Cò ke đi lấy khắp nơi núi đồi
Ai mang dú dẽ đến nơi
Cò ke bắn súng bồ lời chọn chơi
Ngày xưa chân đất với đời
Học xong một buổi đất trời cùng ta
Gần “ấp chiến lược” nhổ ra
Xa thì “bẻ bí, bắt gà” lạc đi
Mặt mũi nhem nhẻm đen sì
Dọc ngang tác chiến trưa đi tối về
Bờ mương, thửa ruộng, triền đê
Vớt rong, mót lúa vác về heo ăn
Xếp hàng mua thịt gạch lăn
Mua cám cũng vậy sáng trăng xếp rồi
Ăn bún đổi gạo gấp đôi
Tóp mỡ tích trữ khắp nơi dự phòng
Đi củi “Trại Mát” thong dong
Sim sim, dú dẻ, dế trong bao về
Đánh cù, tiện dụ say mê
Chơi khăng, đánh đáo chiều về đá banh
Quần đùi không số đua tranh
Một quả banh nhựa góp nhanh mua rồi
Tập hợp thành hai đội chơi
Đường trên, xóm dưới xong rồi tiến công
Vừa đá vừa tránh xe đông
Sân bãi đâu có, chân không ngoài đường
Sáng ra cắp sách đến trường
Chiều về lao động chui đường sân bay
Dối mẹ rồi thật nhanh tay
Cầm chổi lao động chạy ngay ra ngoài
Rủ nhau góp gạo góp khoai
Âm mưu tập kết nghỉ hai hôm rồi
Xe đạp sáu đứa một đôi
Thẳng tiến mà đạp đến rồi “Suối Mơ”
Đóng thầy cô giáo ngây thơ
Dẫn đi thực tập lên bờ đập cao
Chiều đến đốt lửa nấu xào
Tối khiêng xuống dưới vào ao nhà sàn
Kế hoạch bại lộ miễn bàn
Phụ huynh triệu tập ngay hàng về thôi
Chẳng thể diễn tả thành lời
Thứ hai cả lớp xếp nơi trụ cờ
Chưa hết chuyện cứ như mơ
Nghỉ tiết cô ốm thừa cơ tung hoành
Chuẩn bị mấy cần câu nhanh
Xe đạp lăn bánh các anh sẵn sàng
Câu chẳng biết ngõ, biết đàng
Âm mưu kế hoạch nhẩy sang cầu tàu
May thả thử dép nhựa màu
Ai ngờ chìm nghỉm thật sâu kiếm hoài
Trốn học lên núi nhổ khoai
Trèo rào bẻ sắn hàm nhai trên đồi
Cũng chỉ tìm chỗ vui chơi
Mà đâu biết được trường đời là đây
Còn nữa ai bảo ai bày
Lập luôn kế hoạch làm ngay trong ngày
Cũng vì không thích thầy xoay
Rủ nhau ném đá vào ngay nhà thầy
Kiến thức lý thuyết từ Thầy
Kỹ năng để sống từ đây bắt đầu
Trên trường có dạy thế đâu
Trốn tìm mới thấy thật sâu thế này
Cái thời bao cấp thật hay
Nhưng mà hướng nghiệp thời này còn theo
Lý thuyết cũng giản đơn nhiều
Thực hành cũng chỉ liêu xiêu thế này
Ấy vậy mà lại rất hay
Kỹ năng cuộc sống đều tay với người
Trưởng thành ở khắp mọi nơi
Thật sự bền vững với đời hôm nay
Đúc kết mọi việc thế này
Khó khăn gian khổ tỏ hay mọi đường
Nhìn lại cuộc sống mến thương
Nhào nặn tất cả thương trường từ đây
Còn lại một vé để bay
Bạn mà đăng ký giơ tay lên nào
Sáo diều vi vút trên cao
Tuổi thơ tôi đó, bạn nào còn không …
(Nguyễn Mạnh Cường – Tự Truyện – 2023)