HAI CHỊ EM NHÀ ĐỖ VĂN!
Hôm nay Bác đã đi rồi
Chị em cùng gặp ở nơi thiên đường
Ngày cắt tang Mẹ yêu thương
Màu hoa cẩm chướng lại vương với lòng
Cuộc đời sinh tử hư không
Kiếp người sống chết viển vông vô thường
Nhân gian trân quý tình thương
Nhẹ nhàng tử tế trên đường đã đi
Nhớ lúc Bác nói điều gì
Ở nơi phố biển những khi tủi buồn
Đèn giăng chắn lối cánh buồm
Làng ta ở đó vẫn luôn nhớ về
Cuộc đời phiêu bạt xa quê
Thăng trầm cuộc sống bộn bề tâm tư
Cậu Mợ tiếng gọi hình như
Văn hóa riêng biệt đến từ làng ta
Dâng hương thành kính xót xa
Chị em cũng một khúc ca cùng lời
Giống nhau cuộc sống cuối đời
Phúc phần được hưởng kiếp người mãn viên
Tám tám thượng thọ thuận thiên
Họ hàng con cháu bốn biên quanh người
Nhẹ nhàng câu chuyện cuộc đời
Bác đi thanh thản bao lời tiếc thương
Làm con bao nỗi vấn vương
Mạnh Cường Bác đặt yêu thương đến giờ
Con đã cố gắng ước mơ
Làm người chân thật bây giờ khó ghê
Ai hiểu được cảnh nhớ quê
Những lúc đơn độc đi về với ai
Ngày xưa gian khó miệt mài
Ăn cơm độn bắp tương lai xa vời
Con nhớ những lúc đơn côi
Nấu canh cho Bác với nồi cá kho
Rau xuyên tâm liên con vò
Một nồi canh đắng nhớ cho muôn đời
Con lên tiễn Bác về trời
Để gặp tất cả những người cổ xưa
Cũng chỉ một bức rèm thưa
Tiễn đưa lần cuối mà mưa trong lòng.
(Nguyễn Mạnh Cường – Nếp Nhà – 22/7/2023)