THỔN THỨC
Cứ thổn thức chiều mưa về lặng lẽ
Dốc quanh co mây vừa ghé xuống đường
Thông vi vu quanh quẩn nỗi nhớ thương
Hoàng hôn xuống chẳng còn vương sợi nắng
Đà Lạt ơi mây muôn hình phẳng lặng
Dốc tình nào vương hạt đắng trên môi
Em xa anh thổn thức bao lâu rồi
Mà mặn chát vẫn còn rơi xuống phố
Hồ Xuân Hương góc em thường chọn chỗ
Cùng với anh làm bến đỗ cuộc tình
Nhìn mặt nước bao thương nhớ lung linh
Bến đợi ấy vẫn nhớ hình thấy bóng
Hồ Than Thở nổi trôi bao ước mộng
Chuyện tình mình cùng khát vọng chung đôi
Langbiang ngăn cách đã bao đời
Vẫn cách trở tơ duyên lời dang dở
Thung lũng nào gọi tình yêu bỡ ngỡ
Phận má đào còn mắc nợ không thôi
Chia tay anh trả sao đủ một đời
Vẫn dang dở tình đơn côi chiếc bóng
Mây lang thang vướng bàn chân lóng ngóng
Bước vội vàng trong khát vọng ưu tư
Gót chân em đang cảm nhận cũng từ
Trong hơi ấm hình như anh vừa đến.
(Nguyễn Mạnh Cường – Chuyện tình – Đà Lạt 17/5/2024)