NỖI NHỚ KHÔNG CÔ ĐƠN
Đã bao giờ nỗi nhớ phải cô đơn
Em với anh ai nhiều hơn trong đấy
Mà tương tư hướng về nhau đến vậy
Nửa của mình mà bỗng thấy hình như
Không vô tình bật công tắc riêng tư
Những hiện diện chỉ xem từ chính chủ
Nỗi nhớ nào để cơn mưa che phủ
Cảnh có vui khi tâm cứ muộn phiền
Cơn mưa rào rơi rả rích ngoài hiên
Hạt nặng nhẹ cứ tự nhiên thổn thức
Nỗi nhớ nào đậm sâu trong ký ức
Không cô đơn trong thao thức cùng mong
Nỗi nhớ mà chợt có rồi lại không
Cứ chông chênh giữa mênh mông biển nước
Mưa bong bóng biết khi nào tạnh được
Không cô đơn nỗi nhớ bước chung về.
(Nguyễn Mạnh Cường – Chuyện tình – 01/11/2024)