NGƯỢC DÒNG TÌNH YÊU
Đà Lạt ơi vẫn đỏng đảnh như xưa
Sáng cứ nắng chiều lại mưa giăng lối
Gió say sưa cũng đùng đưa đan sợi
Dệt mong manh tơ duyên với chuyện tình
Mây hững hờ tràn xuống góc phố xinh
Thông ngơ ngẩn vui một mình với gió
Dốc tình kia nơi yêu thương đã ngỏ
Trái tim run trong cơn gió vô tình
Kỷ niệm xưa cứ núi kéo chân mình
Bước chập chững về chuyện tình thuở trước
Yêu thương ơi cớ sao mà xuôi ngược
Lạc mất nhau trong vết xước vô hình
Kiếm tìm anh giữa muôn kiếp nhân sinh
Để trả nợ tơ duyên mình lạc lối
Em yêu anh tình yêu đâu có tội
Mà cớ sao lại thay đổi ngược dòng
Đà Lạt ơi lời nguyền có hay không ?
Khi đến đây cùng cầu mong duyên phận
Xứ ngàn hoa có hay không hạn vận
Khó chung đôi cho thân phận duyên tình !!!???
(Nguyễn Mạnh Cường – Chuyện tình – 18/5/2024)