(Tặng bạn NƠ ĐỎ nhân dịp kỷ niệm 30 năm ngày về với nơi bờ trăng khuyết)
BỜ TRĂNG KHUYẾT !
Quà thiên nhiên tặng biển.
Bờ trăng khuyết dâng tràn
Nghe miên man sóng hát
Mãi vọng vang ngút ngàn
Sóng vẫn hát miên man
Chở muôn ngàn nỗi nhớ
Bờ trăng khuyết trăn trở
Mong lắm sóng chăm bờ
Sóng vẫn đẩy, vẫn xô
Vẫn vỗ về êm dịu
Và vẫn biết cam chịu
Khi nũng nịu vờn nhau
Sóng biển vẫn bạc đầu
Vẫn xô bờ trăng khuyết
Có chuyển nỗi tha thiết
Đến bờ trăng khuyết không
Vầng cát trắng vẫn mong
Tròn sẽ còn trong khuyết.
Sóng trốn tìm mải miết
Để bờ trăng khuyết hơn
Ai để sóng giận hờn
Thành lời ru của biển
Ai nối bờ trăng khuyết
Viết thành biển Quy Nhơn
Tròn hay khuyết ai đơm
Sóng từng cơn chờ đợi
Đem nỗi nhớ vời vợi
Gởi lại nơi cánh buồm
Thuyền lộng gió muôn phương
Vấn vương tìm nỗi nhớ
Cánh buồm ơi có chở
Bao nỗi nhớ cồn cào
Cũng chỉ một khát khao
Về bến bờ trăng khuyết
Vết chân trần mải miết
Bờ trăng khuyết Quy Nhơn.
(Nguyễn Mạnh Cường – Chuyện tình – 25/9/2020)