TÌNH NGỌC LAN
Em ơi hoa Ngọc lan
Mang hương tình anh đó
Mùi thơm hoa ngoài ngõ
Phải chăng có tình anh
Em có nghe mong manh
Hương thầm bao nhiêu đó
Em có nghe trong gió
Có mùi hương thanh cao
Long lanh một vì sao
Đã rơi vào đôi mắt
Lửa tình yêu không tắt
Trên môi êm dịu hiền
Tình anh đó vô biên
Làm sao anh nói hết
Anh yêu em tha thiết
Mãi mãi nhé bên nhau
Kìa một màu trắng phau
Trên làn môi hé nở
Sao em lại bỡ ngỡ
Hương Ngọc lan đến rồi
Nhớ mãi nhé em ơi
Màu trắng hoa tinh khiết
Nhớ mãi nhé muôn đời
Em ơi sao quên được
Nhớ lần ta chung bước
Trên phố Quảng mưa rơi
Lần đầu tiên trong đời
Nụ hôn trên môi ấy
Em ơi em có thấy
Sao rơi ở trong lòng
Em ơi còn nhớ không
Nụ hôn đầu cháy bỏng
Ôi ước mơ khát vọng
Hạnh phúc kia đến rồi
Anh chỉ yêu có một
Hoàng Hậu của anh thôi.
(Nguyễn Mạnh Cường – Giảng đường – 10g00 ngày 16/01/1989)