LẠC TRÔI
Ta lạc giữa đất kinh thành xứ Huế
Ngắm rêu phong say như thể chưa từng
Bụi thời gian đã phủ kín sau lưng
Gió lặng lẽ se mòn từng viên gạch
Ta lạc giữa kinh thành nơi đất khách
Nước sông Hương rơi tí tách bao điều
Huế như em dệt thơ thật đáng yêu
Thèm hơi ấm dáng yêu kiều như thể
Ta lạc giữa đất kinh thành bốn bể
Thỏa đam mê như xưa thể chưa từng
Vạt áo dài tím sắc Huế dửng dưng
Tay vụng dại cài trước lưng dải nút
Ta trôi lạc giữa kinh thành heo hút
Hương cổ xưa thoảng đôi chút thật gần
Bước rất nhẹ sợ mất dấu bàn chân
Phận mỹ nữ chốn cung tần dĩ vãng
Ta trôi lạc giữa dòng nước Hương Giang
Mơ trở lại nơi ngút ngàn bến nhớ
Ngơ ngẩn tìm chuyện ngày xưa một thuở
Rong rêu cuộc tình nỗi nhớ không tên
Em còn nhớ hay cũng đã lãng quên
Gạch cổ xưa bện hai tên còn đó
Tình rong rêu cho chữ nào để ngỏ
Gió mài mòn lối nhỏ kiếm tìm ai
Chợt có lúc ùa nỗi nhớ phôi phai
Kéo tâm hồn thuở một mai trở lại
Chốn kinh thành thời gian màu cỏ dại
Cho chuyện tình xưa cổ lại rêu phong
(Nguyễn Mạnh Cường – 31/8/2021)
- Ảnh nguồn Internet