CHƯƠNG II: HAI PHẢI HIẾU NGHĨA MỚI LÀ ĐẠO CON
II.(1)
Ngày xưa nghe mẹ, à ơi !
Hôm nay con lại: à ơi một mình
Trên giường, mẹ vẫn lặng thinh
Trước thì chăm mẹ, sau con chăm mình ?
Cuộc đời ngang dọc mưu sinh
Mong sao tích được: tâm, linh, đức, tình
Đời người: phúc, phận, nhục, vinh
Đạo con luôn sống công minh với đời
Ngày xưa mẹ hát: à ơi
Ru con một thuở thiếu thời, vội trôi
Hưng Nhân, nơi ấy chào đời
Thái Bình, quê ngoại đất trời con yêu
Quê hương nhớ biết bao nhiêu
Một thời thơ ấu, dấu yêu nơi này
Hoà bình lại phải chia tay
Về với quê nội đến ngày hôm nay
Nhớ ơn Bác đặt tên này
Tên cùng với xã ngày nay nối liền
Cổng Tuần: còn mãi vô biên
Đông Cường: còn đó nỗi niềm đắm say
Trời ban hồng phúc, vận may
Vượt qua gian khổ, đắng cay – oan này !
Gia đình sức khỏe chung tay
Thuận chăm sóc mẹ tháng ngày lâm nguy
Cha dạy con cháu lễ nghi
Kính trên, nhường dưới, đến đi họ hàng
Lời cha tiếng vẫn còn vang
Người đời kính trọng xóm làng đều khen
Cuộc sống gian khó thành quen
Gian nan, vất vả, đúc rèn mới nên
Cầu mong trong ấm ngoài êm
Bình yên cập bến, êm đềm nhân sinh
Vào đời nên sống thông minh
Biết đem điều đó mưu sinh giúp mình
Song hành giữa nhục hay vinh
Đừng để điều đó bắt mình phải thay
Cuộc đời: sinh tử nào hay
Nhân sinh có chắc: rủi may trong đời
Nhân quả: báo ứng đồng thời
Tu nhân, tích đức: muôn đời yên vui
(NMC-Nếp Nhà 2020)