GÁNH HỒNG NHAN
Lạc giữa dòng đời, vai một gánh hồng nhan
Cân cả gió mưa, cùng những làn sương lạnh
Bước chân thấp cao, chọn hố nào cần tránh
Cát bụi mịt mù, cùng gồng gánh xuyên qua
Gánh cả hồng nhan, theo bạc phận làm quà
Chuyện đã một thời, tha hồ mà lựa chọn
Đứng trước xa hoa, say những lời đưa đón
Chấp nhận hay không, từ lựa chọn của mình
Cũng phận hồng nhan, trong một kiếp nhân sinh
Ai cũng dè chừng, nghĩ minh tinh màn bạc
Chắc đã đủ rồi, cũng đâu cần gì khác
Không dại lại gần, nên họ lạc đi đâu
Hồng nhan bạc phận, cùng trôi nổi bể dâu
Không thể đủ đầy, trong muôn màu cuộc sống
Trời chẳng cho ai, thêm quá nhiều giấc mộng
Tất cả công bằng, trong kiếp sống đấy thôi.
(Nguyễn Mạnh Cường – Một kiếp nhân sinh – 29/12/2024)