VIẾT TẶNG NGƯỜI !
(Khổ thơ từ 561 đến 570)
Quy luật tạo hoá muôn đời
Ta phải thừa nhận với người thế gian
Vấp ngã, thất bại việc làm
Cũng luôn hy vọng nhân gian mỉm cười
Gian nan kiếp sống trên đời
Thương thì phải hiểu cho người trước sau
Cuộc sống tin tưởng lẫn nhau
Thì phải tôn trọng trước sau thật lòng
Sự thật khi biết lúc không
Hiểu lầm cũng bởi cắt xong đuôi đầu
Thị phi thêu dệt pha màu
Cũng là cái lưỡi đớn đau dựng tuồng
Móng tay dài ngắn đổi luôn
Khi dài ta cắt vui buồn mấy khi
Hiểu lầm ta cắt những gì ?
Cái tôi ! … Quan hệ chuyện chi phải dừng
Cuộc sống lắm chuyện ngập ngừng
Bằng lòng trước mắt sau lưng đâm rình
Hoạn nạn mới biết chân tình
Miệng lưỡi lắt léo phát sinh theo thời
Trăm năm cố chỉ một đời
Trần gian quán trọ kiếp người khéo lo
Hơn thua, thù hận, so đo
Thác rồi phần mộ nhỏ to được gì
Hợp đồng trọn gói là khi
Đời người tất cả cùng đi nỗi niềm
Không thể từng thứ mua riêng
Buồn vui, đau khổ bốn biên đời người
Tìm được bạn tốt trong đời
Đi trong sương sớm mát người cùng ta
Chơi với bạn đó xấu xa
Như đi giữa chốn phồn hoa hãi hùng
Giàu nghèo duyên số tương phùng
Kết thân cũng phải có cùng hướng đi
Nhìn người suy xét điều chi
Khó khăn, gian khổ những gì xẻ chia
Muốn cho bền vững phía kia
Một chút nhường nhịn xẻ chia với người
Hy sinh một chút trong đời
Nhẫn nại, chịu đựng với người yêu thương
(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)