VIẾT TẶNG NGƯỜI !
(Khổ thơ từ 421 đến 430)
Tất cả mọi việc của mình
Phải tự giải quyết thông minh với đời
Từng trạm chọn bạn để chơi
Đoạn đường phần lớn cuộc đời tự đi
Một mình gánh vác những gì
Không ai ủng hộ hướng đi thế nào
Mạnh mẽ thực sự vậy sao
Cắn răng chịu đựng băng rào vượt qua
Tổn thương ai gánh thay ta
Chẳng ai có thể đứng ra giúp mình
Bản thân phải tự chứng minh
Trải qua tất cả phát sinh trưởng thành
Thời gian chẳng thể giữ giành
Lãng quên, quên lãng đã dành cho ta
May mà nỗi nhớ vụt qua
Đau thương đến mấy nhờ là biết quên
Cuộc sống êm ấm lâu bền
Chẳng ai có thể đứng lên khác người
Tồn tại cuộc sống trên đời
Duy trì nòi giống cho người tiếp theo
Đường đời khó dễ cũng leo
Tình cảm đậm nhạt cũng theo nhau về
Ám áp lạnh lẽo chẳng chê
Đó là tồn tại mải mê đời người
Cho nên đừng có nhiều lời
Kêu ca, than vãn cuộc đời khổ đau
Chẳng ai thay thế bạn đâu
Tự mình nếm trải hơn nhau với người
Trưởng thành là khi ở đời
Học cách nhượng bộ với người mình yêu
Giữ gìn tình cảm sớm chiều
Không dựa người khác và yêu chính mình
Trở thành điểm tựa chúng sinh
Nhìn nhận thật rõ khi mình đã yêu
Giữ kín hình ảnh bao điều
Ở nơi sâu thẳm phiêu diêu một mình
Những chuyển kể với chúng sinh
Kiên cường sẽ chỉ mẫn minh âm thầm
Yếu đuối kể lể bản thân
Âm thầm mạnh mẽ lâu dần thành công
(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)