VIẾT TẶNG NGƯỜI !
(Khổ thơ từ 331 đến 340)
Cố quên nào đến thật nhanh
Đường đi quên lãng dễ dành cho ai
Cảnh lạ cùng nhạc bên tai
Lãng quên chìm xuống phôi phai dễ dàng
Cẩn thận lời nói thế gian
Nguy hiểm kích động dễ dàng những ai:
Trắng tay, tay trắng trượt dài
Có thể giết chết tương lai xa gần
Kiểm soát lời nói bản thân
Một lần tuỳ tiện bất cần phát ra
Tương lai hậu quả nhạt nhoà
Cớ sao không nói như hoa trên cành
Kiên định đứng vững đấu tranh
Lời nói công kích chẳng giành được đâu
Mỉa mai, đồn thổi, thay màu
Cũng chẳng lay chuyển cùng nhau trưởng thành
Thế giới là một bức tranh
Vạn vật biến đổi xung quanh không ngừng
Vui buồn muôn kiếp dửng dưng
Không vì ai cả mà dừng cuộc chơi
Buông bỏ câu chuyện của người
Lãng quên hoài niệm nụ cười bên tai
Cho dù đêm tối có dài
Bình mình xuất hiện ngày mai đến rồi
Ung dung chấp nhận sự đời
Mặc nhiên trầm lặng trước lời khổ đau
Chôn vùi chịu đựng khác nhau
Khóc trong tĩnh lặng sẽ mau trưởng thành
Quá khứ hiện tại song hành
Chững chàng cẩn thận sẽ thành vững tin
Trải nghiệm cố gắng kiếm tìm
Chìa khoá mở cửa tự tin bước vào
Tương lai ta sẽ tự hào
Cũng không hối hận ngày nào trước đây
Người thương như bát nước đầy
Người ghét ta cũng chẳng dây dưa vào
Có tiếc một chút hôm nào
Ước mơ dang dở bay cao như diều
Của thuở thơ ấu dấu yêu
Không thành hiện thực sáo diều vi vu
(Nguyễn Mạnh Cường – Viết Tặng Người – 2022)