You are currently viewing MỘT KIẾP NHÂN SINH – Sông hồng về với biển !

MỘT KIẾP NHÂN SINH – Sông hồng về với biển !

Một lời gợi ý tha thiết mà có lẽ rất khó có thể từ chối:  “Anh có thể tặng em một bài thơ về cuộc sống đời thực (19 năm tha hương) không anh ? – Câu nói của cô bé Võ sư em của anh bạn…Bao nhiêu năm phiêu bạt để tìm cho chính mình một bến đỗ, nơi cô ấy dừng chân ở quê tôi “Bình Định” theo đúng nghĩa, phải chăng sự đồng cảm về những khó khăn và nghị lực của cô ấy (một huấn luyện viên võ thuật) đã làm cho mình dâng trào các cung bậc cảm xúc để có thể chuyển thể một bài văn viết về cuộc đời của cô ấy thành một bài thơ: “Sông Hồng về với biển”.
Có lẽ từ lâu rồi mình đã có rất nhiều ân tình với mảnh đất Lào Cai, nơi con sông Hồng chảy về với biển….
Chúc em thành công tại nơi dừng chân để định cư và bình an như hai từ “Bình Định” nhé.

SÔNG HỒNG VỀ VỚI BIỂN !

Em chới với giữa dòng đời hối hả
Bước chân kia qua muôn ngả đường rồi
Những lặng thầm ngày ấy đã đến nơi
Nuôi mơ ước cho quãng đời tiếp lửa

Quê hương ơi, đã không còn mở cửa
Để cho em về tiếp lửa nơi này
Bản án treo: dừng tất cả, đắng cay !
Thuở bồng bột hai nghìn ngày dang dở

Em xa quê với bao nhiêu bỡ ngỡ
Chở đam mê cháy muôn thuở chưa dừng
Vui tất cả đã gác lại sau lưng
Phải nghỉ học về gánh bưng giúp mẹ

Tưởng ước mơ gửi lại nơi tuổi trẻ
Và tương lai cứ khe khẽ xa dần
Chợt niềm vui cũng kịp đỡ bước chân
Khi trúng tuyển tập trên sân tuyến trẻ

Em trưởng thành xa vòng tay của mẹ
Bước theo thầy học thêm lẽ ở đời
Nhìn huy chương em gặt hái mọi nơi
Chỉ còn lại giữa dòng đời xô đẩy

Cuộc sống ơi, sao khắt khe đến vậy
Đẩy cho em nỗi đau ấy muộn phiền
Tuổi mười bảy em chẳng thể đứng yên
Phải phiêu bạt nỗi niềm riêng, cuộc sống !

Lửa đam mê với em đầy khát vọng
Bao vất vả đã gánh cả trong đời
Luôn cố gắng luyện tập ở mọi nơi
Và giữ lửa chọn khoảng trời hạnh phúc

Sông Hồng ơi, cớ sao nhiều uẩn khúc
Lửa đam mê em hun đúc miệt mài
Gieo mơ ước cho khát vọng tương lai
Em tìm được con đường dài phía trước

Bình Định ơi, em chọn nơi dừng bước !
Dưỡng tương lai thêu những ước mơ dài
Lòng luôn hướng về chốn ấy – Lào Cai
Nơi đất mẹ tương lai nào còn đợi.

Em đứng đó bao ước mơ vời vợi
Biển Quy Nhơn vẫn luôn vẫn đợi em về
Bởi bây giờ tất cả đã là quê
Em mỉm cười: Sông Hồng về với biển.

(Nguyễn Mạnh Cường – Một kiếp nhân sinh – 20/6/2022)

Chia sẻ mạng xã hội

Để lại một bình luận